Tòa nhà số 52 đường Út Tịch, Phường 4, Quận Tân Bình, Thành phố Hồ Chí Minh

Ru những muộn phiền, ru những niềm đau

Đề tài của Ru những muộn phiền khá đa dạng từ tình yêu đôi lứa đến tình cảm gia đình, cảm xúc với thiên nhiên, đời sống, một số bài còn mang hơi hướng như thiền, kinh...

Tập thơ Ru những muộn phiền - Ảnh: HỒ LAM

Dường như mỗi sáng tác là một trang nhật ký mà Cao Thanh Hương viết khi yêu, hạnh phúc, nồng nàn và cả những khi muộn phiền, đổ vỡ, đơn độc...

Ở phần 1 là cảm xúc của một con người phố thị với thương yêu, khát khao chưa thỏa, còn chất chứa nhiều khắc khoải, thậm chí có cả tuyệt vọng, bẽ bàng:

"Đã bao lần / ta đứng nhìn kẻ trong gương / nước mắt tuôn rơi / môi lại khẽ cười / đâu dám để ai thấy gương mặt xấu xí nhất đời / sau chiếc mặt nạ / vẫn đang ngời hạnh phúc..." (bài Ngày mai).

Trong phần 2, có vẻ như người phụ nữ trong thơ của Cao Thanh Hương đã trưởng thành, cô ấy cất đi những muộn phiền để an nhiên, buông bỏ, nghĩ tích cực và đầy thấu hiểu.

Từ Bình yên gõ cửa đến Vô thường, Biết đủ sẽ an yên, Hương gió bụi, Tôi - Miền an vui... là sự giác ngộ về nẻo minh chính của cuộc đời:

"Chỉ cần lòng bình thản / Trước mọi cuộc chuyển xoay / Hạnh phúc ở ngay đây / Nơi tim mình đang đập" (bài Hạnh phúc ở ngay đây).

Tâm sự với Tuổi Trẻ Online, Cao Thanh Hương xúc động nói:

"Tôi làm tập thơ này trong khoảng thời gian bản thân gặp một biến cố lớn trong cuộc sống. Tôi ít tâm sự cùng ai và xem thơ giống người bạn tri kỷ. Tôi đối thoại với thơ để tự động viên mình vượt qua muộn phiền.

Tôi viết thơ trước hết để chữa lành cho chính mình, sau đó là muốn chữa lành cho những người mang vết thương lòng. Tôi muốn họ bình yên đi qua giông bão và thật tốt nếu mọi phiền muộn trong thế gian này đều được yêu thương và xoa dịu".

Trong lời giới thiệu Ru những muộn phiền, NSƯT Hạnh Thúy chia sẻ:

"Điều khiến tôi thích nhất là sự trong lành của cảm xúc, dù lời thơ đôi chỗ chưa trau chuốt người khó tính sẽ bảo thế - nhưng cảm xúc và tinh thần thơ thì đầy năng lượng và tích cực".

Quả thật, đọc thơ của Cao Thanh Hương, ta thấy được giông bão, nước mắt. Nhưng sau những điều ấy là khát khao được bình yên và an trú trong tinh thần:

"Qua bao nhiêu bão nổi, dặn lòng đừng quá đa mang / Với bản thân hãy dịu dàng hơn một chút / Cứ chân thành nhưng đừng chạy theo cảm xúc / An trú trong hiện tại... ai rồi cũng bình yên" (bài Dặn lòng).

Hỏi Cao Thanh Hương rằng "đến thời điểm này, đã có thể bước qua được nỗi buồn chưa?".

Cô bảo: "Tôi đã bước qua nhưng vẫn nhìn lại và nói rằng: Nỗi buồn ơi! Tôi mang ơn và trân trọng bạn. Tôi nghĩ mọi người không cần phải trốn tránh nỗi buồn hay niềm đau, thay vào đó hãy mở lòng đón nhận, yêu thương vỗ về nó để thấy nỗi buồn cũng không quá tệ.

Nếu không có những nỗi buồn thì chắc có lẽ tôi cũng sẽ không có tập thơ Ru những muộn phiền".

Cao Thanh Hương sinh năm 1984 tại Hà Nội. Cô hiện công tác trong lĩnh vực truyền thông tại TP.HCM. Cô bắt đầu viết báo từ năm 2007, là tác giả của hàng trăm bài báo viết về lĩnh vực văn hóa nghệ thuật.

Cao Thanh Hương cũng là quản lý truyền thông, quản lý hình ảnh cho một số nghệ sĩ tên tuổi ở phía Nam.